Tôi nghĩ rằng để kiếm được một công việc lương cao, chúng ta có thể lên mạng và search. Để kiếm được một công việc nhàn, chúng ta có thể lên mạng và search. Nhưng không có công cụ tìm kiếm nào có thể tìm ra những công ty cho chúng ta cơ hội để trở thành một người tử tế hơn.


Và may mắn của tôi, hoặc là cũng có thể con đường tôi chọn tình cờ dẫn tôi đến được với Truyền thông Trăng Đen, và được trở thành nhân viên của Truyền thông Trăng Đen. Có thể nói, đây là công ty khác lạ nhất từ trước tới nay tôi từng làm việc và cũng là công ty khác lạ nhất mà tôi từng thấy luôn.


Có lẽ ai cũng nghĩ rằng, người ta mở công ty để kiếm tiền. Tôi cũng nghĩ vậy, và thấy mọi người cũng vậy. Mở công ty không để kiếm tiền thì để làm gì? Dĩ nhiên, Truyền thông Trăng Đen cũng phải kiếm tiền, cũng phải có doanh thu, chứ không chẳng lẽ chúng tôi là những con người vô dụng. Nhưng ở đây, bất cứ nhân viên nào cũng có thể nhìn nhau và gật đầu khi nói rằng, với Truyền thông Trăng Đen, có những thứ được đề cao hơn cả tiền. Không phải để nói cho vui, không phải để vẽ ra cho hay, mà mọi hành vi ứng xử, mọi lời nói tới hành động thể hiện ra ngoài từ anh Nguyễn Ngọc Long, người đứng đầu, tới anh Dương Văn Hiền, tới tất cả mọi người,… Việc kiếm tiền là việc thứ yếu.


Bởi chúng tôi tin rằng, thay đổi về chất sẽ mang lại thay đổi về lượng, chỉ cần con người trở nên tử tế hơn, những điều tốt đẹp sẽ tự nhiên đến. Một nguyên lý rất cơ bản mà bạn có lẽ sẽ nghe đi nghe lại nhiều lần nữa từ tôi.


Và một trong những điều tôi được dạy đầu tiên, mà trước tới nay tôi chưa từng ý thức được, hoặc có thể đã nghĩ về nó nhưng rất mơ hồ và sai lầm, đó là ý nghĩa thực sự của lòng tự trọng.


Lòng tự trọng không phải là thứ để bạn thể hiện ra với mọi người. Lòng tự trọng cũng không phải thứ bạn mang đi khoe, bạn mang đi so đo hay chứng minh, hay thậm chí mang đi hạ thấp người khác. Lòng tự trọng là điều cá nhân hơn bất cứ điều gì hết, là thứ sẽ ở cùng bạn trong đêm đen, ở cùng bạn trong sự cô độc.


Lòng tự trọng là cách bạn đối xử, cách bạn giữ lời với chính bản thân mình.


Tôi phải thừa nhận, từng ấy năm sống trên đời, chưa một lần tôi nghiêm túc đối với chính bản thân mình. Đã quá nhiều lần hứa rồi lại thất hứa. Đặt mục tiêu to lớn vãi nồi rồi cũng chìm vào thinh không. Tôi không trung thực, không giữ lời với chính mình!


Tôi chạy trốn và lảng tránh bản thân. Tôi sợ đối diện với thất bại của mình. Tôi cố tình quên mấy điều tôi thấy không tốt đẹp, và lâu dần tôi mắc phải thói quen quên đi mấy thứ đáng lẽ tôi cần phải nhớ thật kỹ, khắc ghi trong tâm trí, cần phải cảm thấy xấu hổ vô cùng và cần phải phải sửa đổi. Tôi cứ nghĩ đó là lạc quan, hướng tới điều tốt đẹp, nhưng không phải! Bởi vì nếu không có sửa chữa, không có đối diện, thì lần sau tôi tiếp tục sai, tôi lại tiếp tục lờ đi hướng tới điều tốt đẹp hay sao? Rồi chẳng lẽ cuộc đời tôi cứ lảng tránh hoài như vậy?


Và tôi nhận ra mình không có lòng tự trọng, Truyền thông Trăng Đen lại là một tập thể cần mỗi cá nhân sống và làm việc trong đó đặt lòng tự trọng của bản thân lên cao nhất. Bởi nếu với chính mình mình còn lảng tránh, với chính mình mình còn không dám đối diện, với chính mình mình còn làm không tốt, thì làm sao mình có thể làm tốt với sếp, làm tốt với nhân viên, làm tốt với khách hàng, và làm tốt với người khác. Nếu mình không thể giữ lời với bản thân, thì làm sao mình có thể khiến sếp tin tưởng, đồng nghiệp tin tưởng, khách hàng đối tác tin tưởng?




[caption id="attachment_3960" align="aligncenter" width="2000"]
Tự trọng là giữ lời với chính bản thân mình!
[/caption]

May mắn thay, tôi không có lòng tự trọng, nhưng cũng là đứa biết nghĩ. Tôi nhận ra rằng bản thân mình thật là đáng xấu hổ. Tôi cần phải thay đổi. Tôi cần phải sống khác nếu muốn có một kết quả khác. Bấy lâu nay tôi đã tự ru ngủ bản thân mình quá nhiều, và tôi nghĩ đó sẽ không là con đường tôi chọn nữa.


Cảm ơn Truyền thông Trăng Đen và anh Nguyễn Ngọc Long đã giúp tôi ý thức được một trong những điều quan trọng nhất cuộc đời!

 

Nguồn: Hạ Hồng Việt